Phường 10, Quận 8: CON CỦA AI ?

0
112

CON CỦA AI ?

Nhân vật:
– Cô Ba: thầy bói
– Bà Tư: Chủ quán café
– Tuấn: con trai bà Tư
– Hiền: vợ Tuấn
– Bác Năm: tổ trưởng
– Thảo: bạn của Hiền
(Mở màn, bà Tư đang quét dọn quán nước)
Bà Tư : Trời ơi, cô Ba, cô đi đâu mà sớm vậy ? Ghé quán tôi ngồi chơi uống nước cô Ba.
Cô Ba: Tôi có công chuyện đi sớm.
Bà Tư: Cô Ba uống gì để tôi làm.
Cô Ba: Cho tôi ly café sữa nóng nha.
Bà Tư: Có liền đây cô Ba. Bữa nay hên dễ sợ, cô Ba tự nhiên bữa nay ghé quán tôi. Bình thường kiếm cô Ba khó muốn chết, cô Ba lúc nào cũng bận rộn hết trơn à.
Cô Ba: Thì cái số mình sinh ra là để cứu đời, cứu nhân độ thế mà nên làm sao mà rảnh rỗi được.
Bà Tư: (Cười) Dạ tôi biết chứ cô Ba, cô nổi tiếng quá trời, khu này nói ra ai mà không biết tên cô Ba. Mấy lần tôi qua định nhờ cô Ba chỉ giúp dùm mấy chuyện mà không gặp được bữa nay sao gặp được cô Ba ở ngay nhà tôi đúng là hên quá.
Cô Ba: Mà bà có chuyện gì ?
Bà Tư: Dạ, tôi tính nhờ cô Ba coi giúp tôi một quẻ.
Cô Ba: Tôi giúp bà thì được rồi mà không biết cậu có cho tôi giúp không đây?
Bà Tư: (như hiểu ý cô Ba, liền móc trong túi ra một triệu, dúi vào túi cô Ba) dạ, cái này cô Ba cho tui gửi cúng cậu hỏi công chuyện giúp tôi nha.
Cô Ba: (có vẻ hài lòng) Tôi là chuyên đi làm phước giúp người không à, cái này là bao nhiêu tôi mua đồ cúng hết bấy nhiêu chứ không phải tôi ăn uống gì ở trong này hết nha.
Bà Tư: Dạ, tôi biết mà cô Ba.
Cô Ba: Bà muốn tôi coi cái gì ?
Bà Tư: Không giấu gì cô Ba, con dâu tôi nó đang có bầu mà tôi thì tôi mê cháu trai dữ lắm. Nhà có một mẹ một con nên tôi cũng muốn có thằng cháu trai để sau này tôi chết còn có người hương quả. Công nhận cô Ba nói hay ghê, đứa trước cô Ba nói là con gái đúng thiệt là con gái luôn. Lần này cô Ba coi thử coi là con trai hay con gái cô Ba ?
Cô Ba: Con trai bà tuổi gì ? Con dâu bà tuổi gì ?
Bà Tư: Con trai tôi tuổi Sửu, con dâu tôi tuổi Tuất.
Cô Ba: (ngồi bấm tay) Con trai bà tuổi sửu là mạng kim, mà là Hải trung kim. Con dâu bà tuổi Tuất, mạng đại hải thủy. Mà kim nấu nóng chảy ra sẽ là nước, tức là kim sinh thủy, là con trai bà là phải lo cho con dâu bà nè.
Bà Tư: Nhắc tới là tôi tức à, cô Ba nói đúng ghê, từ ngày nó cưới vợ rồi là cái gì cũng vợ nó hết. Tiền bạc bao nhiêu là đưa vợ nó giữ không, con dâu tôi lúc mới cưới có đi làm đâu, ở nhà con tôi lo cho nó hết.
Cô Ba: Theo lá số này thì là phải có trai có gái, nếu đứa đầu mà là con gái rồi thì đứa sau chắc chắn sẽ là con trai.
Bà Tư: Vậy hả cô Ba ? Cô Ba nói làm tôi cũng mừng.
Cô Ba: Nhưng có điều con gái mà mang mệnh thủy số thường đào hoa, ra đường có nhiều người thương để ý nên nói con bà cẩn thận giữ vợ cho kỹ đó.
Bà Tư: Vậy hả cô Ba. Tôi cũng nghi nghi con nhỏ này lắm, nói thằng con tôi quài mà nó đâu có nghe. Từ ngày nó ra ngoài đi làm, tôi thấy nó sửa soạn ăn mặc đẹp hơn.
Cô Ba: Thì tôi nói rồi đó, con dâu bà lần này chắc chắn sẽ là con trai, nếu không phải là con trai thì trừ khi….
Bà Tư: Trừ khi sao cô Ba ?
Cô Ba: Trừ khi nó là con của người mạng khác chứ không phải của con trai bà.
Bà Tư: Vậy hả cô Ba.
Cô Ba: Ừm, cậu nói sao thì tôi nói bà nghe như vậy. Nãy giờ ngồi đây cũng lâu rồi, thôi tôi đi nha.
Bà Tư: Dạ cô ba đi từ từ nha cô ba, rảnh ghé tôi nữa nha cô ba.
(Cô ba đi rồi, còn một mình bà Tư đi tới đi lui suy nghĩ về những cái cô ba nói)
Tuấn: Má !!! Má làm gì mà đứng thẫn thờ một mình vậy ?
Bà Tư: (Giật mình) Mày làm má hết hồn à, sao bữa nay mày về buổi trưa vậy ?
Tuấn: Sáng này con đi ký hợp đồng với khách hàng, xong sớm nên con ghé về nhà mình ăn cơm nè. Mà vợ con chưa về ăn cơm nữa hả má ?
Bà Tư: Cái thằng này, lúc nào cũng vợ hết. Mà quần áo con mua gì nhiều vậy, còn sách tiếng anh tiếng ơ gì nữa nè. Trời ơi, mấy cái này chắc mắc tiền lắm.
Tuấn: Thì con mua cho bé Na đó má, con gái mà, thấy đồ đẹp là mê lắm. Bé Na năm nay học lớp 1 rồi, con tính cho nó đi học tiếng anh nè.
Bà Tư: (có vẻ không vui) Hết vợ rồi tới con, không biết bà già này ở đâu. Mà má thấy bé Na nó là con gái, cho nó học chi nhiều rồi tốn kém nữa, cho học biết con chữ là được rồi, mốt nó lấy chồng cũng theo người ta thôi, con không nghe câu “con gái là con người ta” hả?
Tuấn : Má này, thời buổi bây giờ rồi còn phân biệt trai gái gì nữa, con mình thì mình phải thương phải lo thôi. Bây giờ gái trai là bình đẳng.
Bà Tư: Bình đẳng thì bình đẳng nhưng má nhất định phải có đứa cháu trai mới được.
Tuấn: (vừa đó có chuông điện thoại reo lên) Sao ? Có kết quả siêu âm rồi hả ? Con khỏe mạnh bình thường hả em ? Vậy hả ? Rồi rồi…
Bà Tư: Vợ con nó mới đi khám thai hả ? Bữa nay biết được là con trai hay con gái chưa con ?
Tuấn : (cười vui vẻ) Dạ con gái má, em bé khỏe mạnh và phát triển bình thường.
Bà Tư: (Hơi sững người lại) Là con gái hả ?
Tuấn: Dạ má.
Bà Tư: Tuấn, má nói con nghe nè, con Hiền vợ con má chắc chắn là nó đi ngoại tình.
Tuấn: Má, má nói gì bậy bạ vậy ?
Bà Tư: Má nói thiệt, má thấy rồi, tướng con vợ mày nhìn đào hoa lắm chưa kể là cô ba nói rồi, nếu lần này là con gái thì coi chừng không phải con của con.
Tuấn: Má này, sao lại tin mấy cái lời bói toán như vậy.
Bà Tư: Má nói rồi, mày không tin thì coi chừng bị cắm sừng.
Hiền: (vừa bước vô vừa nghe điện thoại) Rồi…Rồi…Biết rồi nha cưng, cúp mấy nha, lỡ có ai nghe được là bể chuyện hết…
Bà Tư: (nhìn có vẻ khó chịu) Đó mày thấy chưa con, đi về tới nhà rồi mà còn rù rì với ai nữa.
Tuấn: (cũng có vẻ khó chịu) Hiền !!!
Hiền: (giật mình) ủa ? Sao anh về giờ này?
Tuấn: Em nói chuyện với ai mà hớn hở vậy hả ?
Hiền: Em nói chuyện với bạn em thôi mà. Anh này, em nói bao nhiêu lần rồi, anh phải tin em, cứ ghen bóng ghen gió quài em mệt quá.
Bà Tư: Mày thấy chưa con, vợ con gì mà cãi chồng nhem nhẽm vậy đó. Đi làm về tới nhà còn điện thoại rù rì , nãy má còn nghe “cưng này cưng nọ” nữa.
(Vừa lúc đó điện thoại Hiền reo lên, nhìn thấy số anh Minh kế toán)
Tuấn: Em còn chối nữa không, thằng Minh nào gọi cho em kìa (giật điện thoại đập)
Hiền: Anh quá đáng lắm, vợ chồng mà anh không tin tưởng em vậy thì mình chia tay đi.
Tuấn: (tát Hiền) Cô dám !!!
Hiền: (quay lưng bỏ đi)
Bà Tư: Mày thấy chưa con, chồng mới có nói mấy câu đòi ly dị rồi, kiểu này chỉ có bồ đâu bên ngoài thôi. Từ lúc nó ra ngoài đi làm là má thấy nó lạ lạ rồi. Bà thầy nói có sai đâu.
Tuấn: Con mệt lắm rồi, má đừng nói nữa.
Chú Năm: Ghé, cho tôi ly café nha chị Tư.
Bà Tư: Có liền.
Chú Năm: À chị Tư, tối kể chị nghe chuyện này, chị biết bà Ba hay hành nghề thầy bói nhà ở cuối hẻm không chị.
Bà Tư: Biết chứ, bả mới ghé tối hồi sáng nè. Công nhận bà đó nói hay ghê đó anh Năm.
Chú Năm: Hay ho gì chị ơi, toàn là đi lừa gạt phá gia can người ta ăn tiền không đó, mới bị công an bắt nè.
Bà Tư: Hả ? Sao vậy anh ?
Chú Năm: Thì tôi mới đi họp trên phường về, nghe nói bả mới bị bắt. Thiệt đúng là đáng đời, giả thần giả quỷ lừa gạt người ta.
Bà Tư: Sao như vậy được.
Tuấn: Đó má thấy chưa, má nghe lời người ta nói bậy bạ, nghi ngờ vợ con.
Chú Năm: Chuyện gì vậy con.
Tuấn: Hồi sáng bà đó mới coi cho má con, bả nói vợ con chắc chắn sinh con trai, má con thì mê con trai nên nghe lời bả, nghi ngờ vợ con đủ điều.
Chú Năm: Chị đó, thiệt là bậy hết sức, thời buổi hiện đại rồi mà còn mê tín dị đoan nghe ba cái lời bói toán. Má mày tao rành quá mà, bả nói với tao bả cứ cầu ngày cầu đêm để có cháu trai, tao nói với bả quài, con nào không là con là cháu mình chị, miễn sinh ra khỏe mạnh bình thường, lớn lên là người có ích cho xã hội là được mà bả không nghe, đi nghe lời bói toán, rồi nghi ngờ làm gia đình xào xáo.
Tuấn: Mà nãy con cũng bậy quá, cũng nghe lời rồi ghen tuông vô cớ.
Chú Năm: Còn con nữa, chú nói mày nghe, đã là vợ chồng thì phải tin tưởng nhau, mày là đàn ông mày biết ra ngoài đi làm kiếm tiền thì người phụ nữ cũng biết ra ngoài kiếm tiền, vợ chồng là phải cùng làm. Cho vợ đi làm thì cũng phải chấp nhận những mối quan hệ ngoài xã hội của vợ, miễn là đúng mực thôi, ghen bóng ghen gió sao được ,tao cũng rành tính mày quá mà.
Tuấn: Thì con biết tính con là có cái tật hay ghen nhưng tại con thương vợ con quá.
Chú Năm: Thương thì thương nhưng cũng phải tôn trọng tin tưởng nhau thì vợ chồng mới bền được.
(Thảo dắt Hiền đi vô)
Thảo : Anh Tuấn, em dắt Hiền về để giải thích với anh và gia đình. Lúc nãy em với chị Hiền có nói chuyện với nhau. Tại chị em làm chung thân lắm nên nhiều khi nói chuyện thân mật làm anh hiểu lầm, làm gia đình xào xáo, em cũng áy náy lắm nên em dắt chị Hiền về để đính chính với anh.
Tuấn: (hơi áy náy) Anh xin lỗi em, vì lúc nãy anh nóng quá.
Thảo: Chị Hiền chỉ thương anh lắm đó, chỉ còn định lần này tổ chức sinh nhật anh cho thật bất ngờ nên không để anh biết.
Bà Tư: Sao tự nhiên nhìn thấy con cái lục đục vậy tôi hối hận quá chú Năm, tôi cũng vì mê cháu trai mà tin lời thầy bà mù quáng, đã vậy còn bị gạt tiền nữa. Vợ chồng nó lục đục cũng là do một phần lỗi ở tôi. Bây giờ tôi suy nghĩ lại rồi, con nào cũng là con , cháu nào cũng là cháu, miễn khỏe mạnh gia đình sống vui vẻ hạnh phúc là được rồi. Con cũng đừng buồn, bỏ qua cho thằng Tuấn nha con.
Hiền: Con không giận gì đâu má, con chỉ mong là vợ chồng sau này sống phải tin tưởng nhau, anh Tuấn anh bớt ghen lại là được rồi.
Chú Năm: (cười) Gia đình vui vẻ rồi đúng không vậy là phải khao tôi một chầu vì có công hòa giải đó nha.
Tuấn: Chuyện nhỏ chú Tư, sẵn bữa nay vợ con có kết quả siêu âm, là một cô công chúa khỏe mạnh bình thường, con xin nghỉ làm chiều nay luôn dắt mọi người đi ăn nhà hàng nha, mọi người đồng ý không ?
(Mọi người hô lớn “hoan hô” rồi cười nói vui vẻ,…)